Thứ Hai, 25 tháng 4, 2016

Gửi cậu, chàng trai tớ đang say nắng...

 Hóa ra trên đời này có loại tình cảm như vây... Loại tình cảm phức tạp, khó nói mà lại lớn dần theo thời gian. Ừ thì "Ai chẳng phải yêu một người hết mình trong cuộc đời này, dù có thờ ơ đến mấy. Tiếc thay, không phải khi nào chúng ta cũng được đáp lại bằng một tình cảm tương tự."

Hôm nay Hà Nội khó tính lắm cậu à, hết mưa rồi lại nắng.... Thế là tớ vào GUU đọc lại các bài viết của tớ và rồi tớ giật mình cậu ạ....
Ơ thế là đã được gần nửa năm rồi đó cậu..... Gần nửa năm tớ dành tình cảm có chút đặc biệt này cho cậu rồi đấy....
Tình cảm đúng là thứ khó đoàn trước nhất cậu nhỉ? Vì sau hơn hai năm quen biết cậu, để đến khi làm việc chung thì tớ mới thích cậu...
Cậu là cơn say nắng lâu nhất và rò ràng nhất của tớ đó. Có thể cậu không biết chứ tớ nhớ cậu. Tớ nhớ cái lúc cậu cười, chỉ là nhếch miệng lên một chút thôi nhưng cũng thu hút tớ; tớ nhớ lúc cậu tự tin là tâm điểm của đám đông và nói nhiều; tớ nhớ khoảng thời gian mình cùng nhau chạy sự kiện, sáng đến trường gặp nhau, tan học gặp nhau, cùng nhau làm mọi thứ, cùng nhau vui, buồn, tức giận, mêt mỏi, cùng động viên nhau, rồi có hôm hai đứa 11h đêm mới về đến nhà...
Tớ biết được rằng cậu đang ở trong một mối quan hệ phức tạp. Khi mà có một bạn khác cũng thích cậu, người mà ở bên cậu nhiều hơn tớ, hiểu cậu nhiều hơn tớ và có lẽ là hợp với cậu nhiều hơn tớ; quan trọng hơn là cậu cũng có tình cảm với bạn ấy...
Cậu đối xử tốt với mọi người, đối xử tốt với tớ,... Này chàng trai, cậu đang làm tớ mắc chứng bệnh "Erotomania" rồi đó cậu có biết không hả? Cậu khiến tớ chờ mong tin nhắn từ cậu và có thể ôm điện thoại đọc những dòng tin nhắn đó rồi cười vu vơ cả ngày đấy. Tớ có thể nói dối nhiều thứ, nói dối nhiều người nhưng điều này thì tớ thành thật. Tớ thích cậu.
Trong mối quan hệ tình cảm, người nào dành tình cảm trước và sâu đậm hơn thì người đó sẽ khổ hơn, và trong mối quan hệ của chúng mình thì tớ đang dần dần cảm nhận điều đó. Ừ thì "Ai chẳng phải yêu một người hết mình trong cuộc đời này, dù có thờ ơ đến mấy. Tiếc thay, không phải khi nào chúng ta cũng được đáp lại bằng một tình cảm tương tự."
Thế nên chàng trai của tớ à, sơ mi của tớ à, xàm xí của tớ à, tớ sẽ quay trở về cuộc sống bình thường đây, sẽ bớt nhớ cậu hơn vì sắp thi rồi đó nhưng tớ sẽ vẫn nhìn về hướng của cậu, vẫn sẽ đưa mắt tìm cậu trong đám đông,...
Còn lời tỏ tình, tớ nhất đính sẽ nói, có thể là vào lễ tốt nghiệp của chúng ta, có thể là khi tớ 27 tuổi, độc thân và cậu cũng vậy,.... Tình cảm mà nên khó nói trước lắm.... Chỉ là bây giờ tớ rất muốn nói "Tu me manques"
Ly Candy

0 nhận xét:

Đăng nhận xét