Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

Chúng ta là ai trong cuộc đời của nhau?

Im lặng là kết thúc cho một mối quan hệ cũng là mở đầu cho mối quan hệ cần kết thúc, tôi im lặng vì tôi chờ anh nhắn trước, anh im lặng vì anh nghĩ tôi cần anh. Cái Tôi của tôi thì quá lớn mà cái kiêu căng của anh thì dư thừa. Vì vậy chúng ta cứ như thế mà chấm hết, xem như một sự ngẩu nhiên trong đời, tôi gặp được anh, tôi thích anh. Anh thấy được tôi, anh bỏ mặc.

Chúng ta là ai trong cuộc đời của nhau? Lướt qua nhau như những người xa lạ, đôi lúc dừng chân ngoảnh lại xem đã chạm phải điều gì của nhau. Ta tự dưng lưu luyến một người rồi tự dưng cười khổ bảo mình không có tư cách. Ai rồi cũng khác chỉ có điều sự đổi khác đó đến với mỗi người mỗi khác nhau. Tôi đã từng lướt qua newsfeed rất nhiều lần, như một thói quen tôi lần mò tài khoản của ai đó rồi vào trang cá nhân.

Cảm giác mình như kẻ biến thái lang thang không điểm tựa, tương tư một người mà chẳng có tư cách để tương tư. Những dòng trạng thái luôn được cập nhật và rồi mắt tôi liên tiếp dõi theo nhưng chẳng bao giờ dám nhấn like hay để lại một coment nào cả vì chắc là tôi sợ họ để tâm hay do tôi sợ họ chẳng thèm quan tâm đến. Thế thì chắc tôi phải buồn lắm!
Có gì buồn cười hơn khi ta thích một người lại chẳng dám để họ biết đến sự tồn tại của mình. Nhiều lúc nằm một mình trong căn phòng trống, tôi hỏi mình thật ra thích gì? Tôi không thích gì cả chỉ thích mãi một người. Đã có lúc tôi muốn tự mình xách balo lên, bay qua nửa vòng Trái Đất chỉ để nói với một người tôi chẳng thân thiết rằng: "Tôi thích anh!".
Có thể tình cảm đến bằng nhiều hướng khó lý giải như vậy tôi mới thấy nó thật mong lung, đó chỉ là nhất thời! Tự nhủ mình chúng ta là hai kẻ chưa từng gặp mặt, chỉ bằng mấy dòng tin nhắn khách sáo, lịch sự mà tôi thích người rồi một ngày cả hai cũng chỉ im lặng vì chẳng ai dám tiến một bước nói chuyện trước với đối phương.
Anh vẫn vào like dòng trạng thái của tôi mỗi khi đèn xanh bật nhưng tôi thì lại chẳng dám nhắn lấy một tin. Có lẽ gì tôi nhát gan và tự ti với chính bản thân mình. Ừ chẳng sao cả, rồi ngày nào đó chúng ta lại quên nhau, lỡ như một ngày anh về nước hay lỡ như ngày nào tôi bay qua, chúng ta gặp nhau tại một thành phố rồi gật đầu mỉm cười bảo với người bên cạnh: "Anh/em từng thấy anh/cô ta trên facebook".
Đã từng im lặng, đã từng mườn tượt rất nhiều điều mơ hồ và vô lý rằng anh sẽ thích tôi hay ít nhất trong lòng có chút cảm tình thôi cũng được. Chỉ cần một chút bật đèn xanh cũng làm tôi sung sướng đến bật cười, thật kỳ lạ rằng chính tôi cũng không hiểu sao mình lại thích một người vô căn cứ đến như vậy. Ừ mà cũng phải, vốn dĩ tình cảm mạng nó xuất phát từ những điều vô lý đến như vậy đó.
Mà đôi khi chỉ cần một bên có cảm tình thì cũng tự dưng đem lòng yêu người kia vô điều kiện. Im lặng là kết thúc cho một mối quan hệ cũng là mở đầu cho mối quan hệ cần kết thúc, tôi im lặng vì tôi chờ anh nhắn trước, anh im lặng vì anh nghĩ tôi cần anh. Cái Tôi của tôi thì quá lớn mà cái kiêu căng của anh thì dư thừa. Vì vậy chúng ta cứ như thế mà chấm hết, xem như một sự ngẩu nhiên trong đời, tôi gặp được anh, tôi thích anh. Anh thấy được tôi, anh bỏ mặc.
Ai rồi cũng phải bắt đầu lại, có lẽ bây giờ tôi sẽ không quen thậm chí có chút khó chịu khi dấu chấm xanh hiện lên bên cột trò chuyện của người tôi từng gọi là thích nhưng dần dần ai cũng phải làm quen. Tập làm quen với mọi thứ, sẽ tốt cho những khởi đầu đầy mong đợi!
Dram

Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

Gái 20+, chớ lo chuyện chồng con!

Chúng ta vội gì mà trói buộc bản thân vào một mối quan hệ có trách nhiệm, hãy cứ tìm cho mình một tình yêu đủ an toàn và tin tưởng trước khi gật đầu đồng ý làm một người vợ hiền, mẹ đảm.

20+, con gái hãy cứ bỏ ngoài tai chuyện chồng con và lo cho mình một công việc ổn định, không phụ thuộc tài chính vào gia đình hay bất kỳ ai. Đây là lúc chúng ta cần tự tạo cho bản thân một chỗ dựa vững chắc về kinh tế, chứ không phải một cuộc tình để khóc, để cười, để suy nghĩ.
20+, là khi con gái nên chú ý vào nhan sắc của bản thân thay vì vẻ đẹp của một anh chàng nào đó. Tuổi trẻ của chúng ta lúc này đang được tính bằng ngày, bằng tháng, vậy nên chẳng tội gì mà không sắm sửa quần áo style, giày xinh, váy đẹp để không phải lo lắng mỗi khi ra khỏi nhà.
Cứ làm đầy bộ sưu tập son bằng những mầu son bản thân yêu thích, chẳng quan tâm người khác có chê bai chúng ra sao. Con gái mà, nếu không tự yêu thương mình trước thì sẽ chẳng xinh đẹp được đâu!
20+, chúng ta nghe nhiều về chuyện chồng con sau này, chúng ta vẫn cứ ham xem những bộ phim tình cảm lãng mạn, nhưng đã không còn vẩn vơ đợi chờ một soái ca đến rước mình đi vào một ngày đẹp trời nào đó. Bởi đơn giản con gái ngoài sẽ có cái nhìn tỉnh táo hơn về tình yêu và hôn nhân.
Chúng ta vội gì mà trói buộc bản thân vào một mối quan hệ có trách nhiệm, hãy cứ tìm cho mình một tình yêu đủ an toàn và tin tưởng trước khi gật đầu đồng ý làm một người vợ hiền, mẹ đảm.
20+, ế thì cứ vui vẻ đi, vì biết đâu mảnh ghép còn thiếu đang hoảng hốt đi tìm xem chúng ta trốn ở đâu kỹ thế. Khi mà bạn bè đã cuống cuồng lo chồng con thì bản thân vẫn còn đang tự do và xinh đẹp, vẫn còn ăn món mình thích, đến nơi mình muốn và kiếm thật nhiều tiền.
Chỉ khi bản thân cảm thấy được tự do thì mới có thể làm được nhiều việc, mới tự tin là chính mình, sống cuộc đời của mình.
20+, chúng ta có nhiều thứ để học, để quan tâm hơn là chuyện trở thành một bà vợ đảm đang, một người mẹ mẫu mực. Đừng để đến khi bước vào một cuộc hôn nhân rồi mới thấy nuối tiếc rằng tại sao mình không chuẩn bị trước mọi thứ: công việc, sở thích, kinh nghiệm, trách nhiệm…
Vậy nên cứ học những điều mà mình muốn, theo đuổi đam mê, theo đuổi sở thích riêng của bản thân. Biết đâu trên con đường ấy, bạn lại gặp được người đàn ông của cuộc đời mình thì sao?
Vậy nên, con gái mới ngoài 20 thôi mà, hãy cứ vui vẻ đi khi vẫn còn độc thân và xinh đẹp!

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

Lời khuyên dành cho những cô nàng thất tình...

Sau khi mối tình tan vỡ, dù ai đúng ai sai nhưng người con gái luôn là người thiệt thòi nhất.. Con trai có thể ham vui quên đi nỗi buồn. Nhưng con gái càng cố che lấp đi nỗi buồn thì về đêm nước mắt lại về trong kí ức và nỗi nhớ.

Con gái ơi, tại sao khi kết thúc mối tình ấy rồi lại luôn dằn vặt bản thân, đổ lỗi là do mình.. Đừng cố tỏ ra vẫn ổn, bởi vi như thế sẽ giúp cho mọi người cảm thấy bạn đang lừa dối cảm xúc của chính bạn mà thôi.
Sau khi chia tay, bạn nên dành thời gian cho bạn bè gia đình nhiều hơn, cố gằng tham gia các hoạt động ngoại khóa hay các chương trình từ thiện, như vậy bạn sẽ để dành tâm trí cho người khác nhiều hơn, thay vì cứ ở nhà nghe nhạc buồn và nghĩ về người cũ
Sau khi chia tay, bạn nên chăm chút cho bạn thân mình hơn, nên đi làm tóc, thay đổi màu tóc chẳng hạn, hay tập các môn thể thao chưa bao giờ thử như bơi lội, tập gym, tập yoga... CÓ thể như thế sẽ giúp bạn thoải mái hơn, giúp giải strees rất nhiều nhé.
Sau chia tay, bạn không nên ghé lại con đường cũ mà bạn và người ấy từng hay đi, cũng không nên ghé lại quán ăn cũ mà hai bạn đã từng đi rất nhiều lần. Như vậy bạn càng khó có thể quên được hình ảnh người cũ mà thôi
Sau chia tay, bạn không nên hỏi han quá nhiều về người ấy, như thế bạn chỉ càng biết thêm những điều không nên biết.
Sau chia tay bạn nên dành thời gian đọc những bài viết như thế này để không phải suy nghĩ quá nhiều về tình cũ.
Allan Riley

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

Em sẽ đợi anh về...

Khi trước không có anh, em rất ổn, cho dù có chuyện gì ập vào cuộc sống của em, em đều có thể chống đỡ một mình, là anh, là do anh bước vào trong cuộc sống của em, luôn xuất hiện khi em cần người để dựa dẫm nên bây giờ em mới thành như vậy. một đứa con gái quá phụ thuộc vào anh, phụ thuộc kinh tế có thể thay đổi, phụ thuộc tâm hồn vô phương cứu chữa.

Có một nỗi nhớ được ghim sâu trong em đến mức nó làm em đau, rất đau, nhưng là đau trong câm lặng vì dù nhớ đến mấy cũng không thể nói ra, vì em biết nói ra anh sẽ bận lòng.

Ngày anh đi, em thật sự rất muốn chạy lại, ôm chặt lấy anh mà hét lên: "anh đừng đi được không? Vì em mà ở lại được không? em không ổn không ổn một chút nào ". Nhưng thật may tất cả đã được em chôn chặt, vì anh đi sẽ tốt cho anh. Chỉ là... bây giờ em nhớ anh quá.
Em chưa từng nghĩ rằng nhớ một người có thể làm em khổ sở đến thế. Em đã cố gắng làm bản thân em trở nên bận rộn, đi học, đi làm, thậm chí tăng ca, để em không thể rảnh vì cứ rảnh em chỉ nghĩ đến anh thôi. Anh có nhớ em như em đang nhớ anh bây giờ không?
Em đã nghĩ 2 năm thôi mà sẽ trôi qua nhanh lắm, nhắm mắt vào mở mắt ra anh đã trở về bên cạnh em rồi, em đã nhầm mất rồi anh. Anh mới có 1 tháng thôi mà sao lâu quá. Tất cả những mong nhớ, tủi thân của em, em đều giấu anh hết, vì em biết anh cũng lo cho em.
Anh nói anh đi cũng là để cho em thời gian để trở nên mạnh mẽ hơn , trưởng thành hơn. Nhưng anh biết không, khi trước không có anh, em rất ổn, cho dù có chuyện gì ập vào cuộc sống của em, em đều có thể chống đỡ một mình, là anh, là do anh bước vào trong cuộc sống của em, luôn xuất hiện khi em cần người để dựa dẫm nên bây giờ em mới thành như vậy. một đứa con gái quá phụ thuộc vào anh, phụ thuộc kinh tế có thể thay đổi, phụ thuộc tâm hồn vô phương cứu chữa.
Không biết bao nhiêu đêm rồi em không ngủ được, nhắm mắt vào lại ngập tràn hình ảnh của anh, cố thức tiếp xem phim thì cũng nghĩ đến anh, câu chuyện của nhân vật sao mà buồn đến thế, buồn như chuyện của anh và em.
Cũng chỉ kêu ca, khóc lóc đến thế thôi, mai em sẽ lại vui vẻ được với mọi người như con người yếu đuối mỗi đêm không phải là em, vì em sẽ chỉ yếu đuối trước anh thôi, em sẽ mạnh mẽ đương đầu với tất cả đợi anh về, vậy nên anh hãy cố lên, sớm trở lại bên cạnh em.
Em đợi anh.
Hà Kún

Em đã sẵn sàng để yêu thêm lần nữa chưa?

Anh sẽ yêu em thật nhiều như anh đã từng yêu. Nhưng yêu em theo một cách khác, rất mới, bằng những cảm xúc thật của thực tại, chứ không phải những gì đến từ quá khứ. Anh sẽ nắm tay em thật chặt để không mất em lần nữa vì anh đã từng một lần đánh mất đi hạnh phúc.

Rồi một ngày ta nhận ra rằng không thể mãi nhìn về quá khứ. Đôi khi ta cần phải quên đi ký ức xưa để đón nhận cuộc sống. Thời gian, có phải rằng vết thương xưa đã khá lành, trái tim lại khao khát yêu thương?

Gửi em người yêu cũ
Anh đã đi đến quyết định sẽ yêu thêm lần nữa sau gần 4 năm. Không phải vì hết yêu, chỉ là đã đến lúc phải rời xa ký ức để đi tiếp. Anh đã từng yêu em rất nhiều, bằng cả trái tim của tuổi trẻ nồng nàn và mạnh mẽ.
Anh đã sẵn sàng cho một tình yêu mới đầy màu sắc, anh muốn thêm lần nữa được yêu thương, được rung động. Sẽ có một người đến bên và yêu em nhiều như anh, hãy yêu thương và trân trọng vì đó mới là tình yêu thực sự của cuộc đời.
Anh sẽ không quên em, không quên tình yêu đầu mang nhiều kỷ niệm. Anh biết rằng em không buồn đâu, mà đang chúc anh hạnh phúc, và anh cũng như thế, vì ta đã từng thuộc về nhau.
Gửi em người yêu mới
Đến bây giờ anh vẫn chưa tìm thấy em, chỉ biết rằng một ngày nào đó em đến đây, cạnh bên anh, yêu chính con người thật của anh chân thành và thật thà, không hoàn hảo, hào nhoáng.
Anh sẽ yêu em thật nhiều như anh đã từng yêu. Nhưng yêu em theo một cách khác, rất mới, bằng những cảm xúc thật của thực tại, chứ không phải những gì đến từ quá khứ. Anh sẽ nắm tay em thật chặt để không mất em lần nữa vì anh đã từng một lần đánh mất đi hạnh phúc.
Xin em cho anh một góc nhỏ trái tim dành cho một người mà em chưa từng gặp mặt. Hãy tha lỗi cho anh khi anh vô tình gọi tên ai đó trong đêm, hãy để anh một mình khi bất chợt anh ngồi nhìn xa xăm khi nhớ về người cũ. Em mới là thực tại của anh, cùng anh đi hết con đường phía trước.
Em ở đâu? Xin em hãy nhanh xuất hiện đi, đừng để anh phải chờ đợi thêm nữa, bởi anh đã phải đi qua những ngày tháng cô đơn... Đến để đánh thức con người đã lâu ngày khô cạn cảm xúc. Hãy đến nhẹ nhàng thôi, khi anh quên mất yêu thương như thế nào, lãng mạn như thế nào rồi. Anh không biết làm gì khi đối diện với một cô gái đang khóc, anh không biết làm gì khi đứng cùng ai đó trước biển. Từ từ thôi em nhé, để trái tim anh ấm dần lên khi nó lạnh lẽo từ lâu lắm rồi.
Bùi văn Nguyện

Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

Con gái hiện đại, ngại gì độc thân?

Em độc thân không phải vì em chẳng được ai yêu thương mà bởi vì em chưa muốn yêu, em còn muốn tự do bay nhảy với những khung trời, những hoài bão mà em mơ đến. Ừ, thì em là con gái nhưng nhờ độc thân mà em trở thành xương rồng mạnh mẽ trước bão giông chứ chẳng mong manh như bồ công anh trong gió.


Em độc thân, em có thể tự do làm mọi điều mình thích, thoải mái tạo dựng những mối quan hệ, làm quen với một người đặc biệt mà em tình cờ nhìn thấy trên đường, trong nhà sách hay là cả những nơi mà em lang thang, phiêu bạt... rồi dừng chân với một nụ cười tươi mà chẳng sợ ai đó ghen tuông, phiền phức hay xụ mặt khó chịu.
Em độc thân, em biết cách tự chăm sóc bản thân mình bởi vì chẳng ai làm thay điều đó cho em. Em đôi khi vô tâm, vô tính, có thể thức khuya, dậy muộn một chút, nhưng em biết những điều đó làm em thoải mái, em ý thức được em chẳng cần phải gò bó mình vào một khuôn phép mà người khác tạo ra, em là chính em chứ không là mảnh ghép để hoàn chỉnh bức tranh cuộc sống do bất cứ ai sắp đặt.
Có nhiều người bảo em yêu đi, họ bảo: "Cuộc sống vì tình yêu mới là một cuộc sống có ý nghĩa’’, em ngạc nhiên biết chừng nào, bây giờ cuộc sống em không phải cũng có tình yêu sao? Em yêu tất cả mọi thứ quanh mình, yêu những điều nhỏ bé, giản đơn. Em yêu cành hoa trước sân nhà, yêu cánh cò lặng lẽ chao nghiêng trên những cánh đồng xanh...
Em yêu đấng sinh thành cho em hình hài máu thịt, yêu thằng em trai ngỗ nghịch chỉ biết trêu chọc em mỗi ngày. Yêu mái trường mà em đã cố gắng biết bao để thi vào đó. Yêu những đứa bạn hâm tửng luôn bên em, dỗ dành em những lúc em buồn, há chẳng phải đó cũng là yêu?
Không phải em ngu ngốc, giả vờ không hiểu ý mọi người muốn nói, mà bây giờ em còn chưa muốn yêu, chưa muốn vướng vào sợi chỉ hồng ràng buộc ngọt ngào nhưng may rủi mà ông tơ bà nguyệt vất vả se nên. Chàng trai mà sau này em yêu là ai, là người như thế nào, em chưa có chút mặc niệm, cũng chưa từng mảy may nghĩ đến.
Tại sao cứ phải là yêu? Cuộc sống có ý nghĩa là cái gì, đối với mỗi người đều có vô vàn những suy nghĩ khác nhau, nhưng không phải cái đích hướng đến cuối cùng cũng chỉ là được vui vẻ hạnh phúc mỗi ngày hay sao?
Nếu em nói, em là một cô gái hiện đại, em có thể tìm được hạnh phúc mà không cần đến tình yêu thì có ai dám lên tiếng bác bỏ, mọi việc đều có thời điểm, chẳng thể rút ngắn thời gian, hoa chưa nở làm sao ngát hương, trái chưa chín làm sao thơm ngọt, tâm hồn không đồng điệu nên em chẳng muốn trao gửi tấm chân tình.
Cuộc sống em còn dài, em còn có tương lai, em độc thân khiến cuộc sống tự do, tự tại, em khảng khái vươn mình độc lập chống đỡ chông gai. Ừ, thì em là con gái nhưng nhờ độc thân mà em trở thành xương rồng mạnh mẽ trước bão giông chứ chẳng mong manh như bồ công anh trong gió.
Là con gái độc thân, em như một chiếc hộp Pandora quyến rũ, người ta tò mò muốn mở lại ngại ngần không dám bởi điều tốt điều xấu ẩn chứa trong đó nào ai đoán được. Bọn con trai sẽ phát điên đoán già, đoán non khi một người như em sao lại không chọn bạn đồng hành, là em chảnh, là em kiêu kỳ, là chẳng ai làm em rung động hay là em không muốn yêu ai?
Có đôi khi em ngẩn ngơ tự hỏi lòng mình, em có buồn khi trời lạnh chẳng có nổi một bờ vai, có đau khi những ngày mưa buốt giá? Những ngày lễ Noel rực rỡ sắc màu cũng chỉ có mình em cô đơn lặng lẽ, một mình trải qua, em có hoảng hốt khi tiếng chuông tan học vừa vang? Em vẫn một mình lẻ bóng đi về, em có bi thương khi nhìn thấy bạn bè tay trong tay với người yêu, vui vẻ sóng vai môi còn vương nét cười hạnh phúc, có bơ vơ khi hát khúc ca mừng sinh nhật một mình trong đêm lạnh?
Em độc thân nhưng em không cô đơn, em còn có bạn bè, có một gia đình đầm ấm, mỗi ngày em đều cảm thấy vô cùng tuyệt vời.
Những lúc chạnh lòng như thế, sẽ lập tức xua tan khi em bước xuống đường bay nhảy với mọi điều kỳ thú mà em sắp khám phá, khi em tán dóc với mấy con bạn thân, khi em lao vào vòng tay của người thân, học theo mèo nhỏ mà cọ cọ làm nũng, khi em vùi đầu vào những cuốn sách đọc dở ngày kia bạn bè vừa tặng, khi em viết lách, khi em giải từng con toán tích phân của thầy đẹp trai nhất trường mà em yêu thích. Cuộc sống còn bao điều tốt đẹp, em sao phải suy nghĩ vẩn vơ mà phí hoài từng giây, từng phút.
Em không muốn và cũng chẳng khuyến khích ai giống như em, mỗi người sẽ tự định hướng và chọn cách sống cho riêng mình. Hạnh phúc nằm trong tầm tay, nắm chắc hay không là bởi ý chí mỗi người. Chỉ riêng em, em có thể khẳng định: "Em độc thân và em hạnh phúc vì điều đó".
The Moon

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

Thà cô đơn còn hơn nhận thứ tính cảm chênh vênh bất ổn...

 Yêu anh rồi mới biết sao lòng anh mênh mông quá, tình cảm của anh rộng lớn quá, nó không chỉ bao bọc được mình em mà còn dành cho nhiều cô gái khác. Ngày xưa em từng nghĩ em là người con gái đặc biệt đối với anh, em đủ may mắn để nhận nhiều nhất số tình cảm ấy. Nhưng tình cảm đâu phải là cân đường cân gạo mà đong đếm thế đâu phải không anh?

Này chàng trai, người duy nhất trong cả triệu người em gặp khiến trái tim em rung động...! Thật khó để tìm được một người như anh, em biết. Nhận ra anh là "cái duyên số may mắn" ông trời ban cho và phải làm sao để anh cũng nhận ra điều đó - không dễ, em hiểu. Em có thể vượt qua tất cả, chàng trai ạ. Nhưng sao mọi thứ sau đó vẫn chênh vênh lắm? Em chẳng khi nào cảm thấy được yêu thương...
Yêu anh rồi mới biết sao lòng anh mênh mông quá, tình cảm của anh rộng lớn quá, nó không chỉ bao bọc được mình em mà còn dành cho nhiều cô gái khác. Ngày xưa em từng nghĩ em là người con gái đặc biệt đối với anh, em đủ may mắn để nhận nhiều nhất số tình cảm ấy. Nhưng tình cảm đâu phải là cân đường cân gạo mà đong đếm thế đâu phải không anh? Tình cảm là máu chảy trong tim, là xúc cảm nơi tâm hồn - Tình cảm là thứ vô hình, em không thể nhìn thấy, càng không thể chạm vào. Tình cảm nhiều ít bao nhiêu chỉ riêng anh biết. Tình cảm của anh, em sở hữu bao nhiêu thì là đủ để được yêu đây? Con gái như em, vốn là những kẻ tham lam anh có biết không? Một khi đã yêu thì tình cảm bao nhiêu cũng là không đủ, đã được hạnh phúc càng cần hạnh phúc hơn nữa...
Em chẳng ngại ngùng nói câu "Em thích anh", nói mỗi ngày, nói ở mọi nơi với tất cả mọi người. Em đâu ngại chi khi để cả thế gian này thấu hiểu tình cảm ngây ngốc ấy. Sớm mùa đông lạnh giá, anh vẫn nở nụ cười tươi rạng rỡ đưa đón em đi học. Chiều muộn anh dịu dàng hát những câu hát à ơi cho riêng em nghe, ngón tay thon dài gẩy vài nốt nhạc trên chiếc guitar đã ngả màu. Đêm đêm trước khi em chìm vào những giấc mơ, vẫn được nghe giọng anh ấm áp "Chúc em ngủ ngon". Em và Anh - chúng ta đã cùng nhau đi qua nhiều ngày nắng mưa thất thường như thế. Anh - một chàng trai xa lạ tự khi nào đã trở thành một nửa thế giới của riêng em. Này chàng trai, sao anh còn chưa nói lời yêu đi?
Em chờ một tiếng nói "yêu em" mòn mỏi từng đêm dài đằng đẵng. Em lặng lẽ bên anh, cùng anh đi qua những ngày nắng và mưa ấy cho đến khi lòng em bỗng nổi lên từng cơn bão. Em muốn gọi tên rõ ràng thứ tình cảm này, không muốn nó mãi là "thứ tình cảm trên tình bạn một chút, dưới tình yêu một tẹo" như thế nữa. Mỗi ngày gặp anh, em đều dằn vặt giữa suy nghĩ ra đi và ở lại. Anh nói "Cứ sống thật vô tư đi, đừng nghĩ nữa." Này chàng trai, vì hay vô tư đến vô tâm nên đã làm em bị thương mất rồi.
Cuối cùng, em chọn cách ra đi. Đứng giữa sự chênh vênh của tình yêu và tình bạn miễn cưỡng, em nhất định không chịu. Em không thể làm bạn với người em yêu để rồi một ngày nhìn người ấy bỏ em mà đến bên một cô gái khác. Thà rằng em đối mặt với sự cô đơn, còn hơi mãi mãi phải ngập tràn trong thứ tình cảm chênh vênh bất định nơi anh. Cuộc sống nhiều lúc buộc chúng ta phải đứng giữa những ranh giới rất kì lạ, chẳng phải là vực thẳm và mặt đất mà là vực thẳm này hay vực thẳm khác mà thôi. Ở bên anh là rơi vào cái vực thẳm của tình yêu không dành cho riêng em. Rời xa anh là rơi vào vực thẳm của những đêm dài mình em nhìn vào nỗi nhớ anh rồi bật khóc. Em ra đi. Sau đó để mặc bản thân mình chênh vênh trong niềm thương anh, nỗi nhớ anh chẳng bao giờ vơi.
Cuộc sống và con người vốn dĩ luôn thay đổi, như những ngọn gió không ngừng thổi bao giờ. Gió trời sao mà nắm lấy? Duyên giữa người với người, níu lại bằng gì đây? Thế nên Ra đi và Ở lại, đôi lúc chỉ là một mà thôi. Giống như việc bản thân đang ở một nơi mà lòng hướng về khoảng trời khác thì cho dù không dời chân đi, tự khác chúng ta đã không thuộc về chốn-hiện-tại nữa rồi.
Giờ chỉ còn mình em độc bước trên con đường. Mình em nhìn mưa và nắng đi qua mỗi ngày. Em chẳng biết con đường "mình em" này sẽ kéo dài trong bao lâu nhưng em vẫn cứ phải bước thôi, phải cố cười cố vui như em của trước đây - của những ngày chưa gặp anh.
Càng cố quên sẽ càng nhớ, nên em để mặc cho bản thân mình ngập trong nỗi nhớ anh. Nhớ hình bóng anh trên mọi con đường quen. Nhớ giọng anh trầm ấm. Nhớ bờ vai rộng che gió lạnh cho em. Nhiều lúc nhớ anh đến thẫn thờ, chỉ muốn cầm điện thoại lên nhắn một cái tin "Anh ơi, em...". Em muốn là cô gái mạnh mẽ rời bỏ anh trước nhưng cũng muốn để anh biết em yếu đuối thế nào khi thiếu anh.
Em như kẻ đứng trên một đỉnh núi và không biết làm sao để giữ thăng bằng cho mình khỏi ngã xuống. Em cứ đứng đó hết nhìn lên trên lại nhìn xuống dưới. Mọi thứ quanh em đều chênh vênh bất định quá...Tình cảm của em. Cuộc sống của em. Một bên là thương nhớ về một người không bao giờ dành cho em. Một bên là hiện tại em với nỗi cô đơn kéo dài đến nỗi chẳng cần thêm một ai đó bước đi cùng. Em chưa tìm được câu trả lời nào là đúng nhất: Em biết làm gì với ngần ấy nhớ thương?
"Nếu chúng ta cứ giữ mãi thành trì vững chắc nhất trong trái tim rồi giam mình giữa bốn bể tường gạch quá khứ, thì chẳng ai dám chạm gần đến cả. Người xây thành đã đi mất từ lâu, cớ gì tự nhốt mình trong thứ ảo tưởng rằng không một ai thay thế được sự bao bọc thân thuộc ấy? Thành trì sừng sững nhất trong trái tim không phải là kỉ niệm, không phải là một dáng hình thân thương của ai đó cũ xưa, cũng không phải là trái tim vốn đập liên hồi thay khác của con người - mà chính là sự cố chấp. Chừng nào còn giữ trong lòng thứ thành trì đó, chúng ta mãi mãi ngột ngạt với sự bi thương tự tạo của chính mình."
(Đường hai ngả, người thương thành lạ - Anh Khang)
The Moon

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

Ai rồi cũng phải trưởng thành và phải học cách chấp nhận!

 Khi người ta không còn muốn níu giữ ta nữa, dù ta có đau khổ vật vã, có khóc cạn nước mắt thì tình cảm kia cũng không thể quay trở lại nguyên vẹn như lúc ban đầu, càng không thể vờ như không có chuyện gì xảy ra. Bởi vì người ta đã không thể đem lại hạnh phúc cho cô gái nữa rồi! Đó là thời điểm kết thúc của duyên phận. Vậy thì không mạnh mẽ, khóc để cho ai xem?

Cô gái ơi, sao em lại mỏi mệt vậy? Ngoài kia biết bao điều đang chờ đón cô gái kia mà.

Khi một người đã không muốn níu giữ ta lại trong vòng tay của họ, họ bỏ mặc ta trong nỗi cô đơn lẻ loi. Thử nghĩ mà xem? Người như vậy có xứng đáng với tình cảm ta dành cho họ không?
Khi người ta không còn muốn níu giữ ta nữa, dù ta có đau khổ vật vã, có khóc cạn nước mắt thì tình cảm kia cũng không thể quay trở lại nguyên vẹn như lúc ban đầu, càng không thể vờ như không có chuyện gì xảy ra. Bởi vì người ta đã không thể đem lại hạnh phúc cho cô gái nữa rồi! Đó là thời điểm kết thúc của duyên phận. Vậy thì không mạnh mẽ, khóc để cho ai xem?
Khi người ta không còn trân trọng tình cảm của cô gái nữa, càng níu giữ sẽ càng thêm mệt mỏi. Bởi hãy thử nghĩ mà xem, khi người ta không đủ can đảm để đem lại hạnh phúc cho cô gái, đó là lúc họ phải ra đi. Đừng nghĩ xấu về họ vì trong chuyện tình cảm, không có đúng sai. Ai rồi cũng phải trưởng thành và ta phải học cách chấp nhận!
Chuyện tình cảm như thể một cuộc dạo chơi. Có người sẽ cùng ta đi đến trạm cuối cùng của chuyến xe, nhưng cũng có những người sẽ chỉ có thể cùng ta một phần của hành trình mà thôi. Hãy biết trân trọng những kỉ niệm đẹp đã có của chuyến đi. Bởi dù có nước mắt, có đau thương, có giận hờn vô cớ, nhưng đó là một phần của cuộc đời ta, sẽ sớm được gói gọn nhỏ nhoi đâu đó trong ký ức, và cũng có thể nó sẽ tan biến nhanh trong tương lai.
blog.freepeople.com

Không biết sẽ là bao lâu để cô gái có thể vượt qua được khoảng thời gian này. Nhưng cô gái ạ, em biết không, rồi sẽ có lúc trong tương lai khi nhìn lại khoảng thời gian này, em sẽ nhận ra mình đã đau đớn ra sao và cũng đã mạnh mẽ như thế nào!
Còn bây giờ, có thể hãy khóc thật to, thật nhiều, khóc hết nước mắt ngày hôm nay rồi ngày mai ta lại đứng dậy bước tiếp! Tôi đã đọc ở đâu câu nói này mà tôi không nhớ rõ, đại ý là: Là con gái, dù đêm hôm trước có khóc bao nhiêu đi chăng nữa thì hôm sau vẫn phải luôn xinh đẹp! Thật đấy cô gái ạ, có thể em nghĩ rằng tại sao mệt mỏi mà vẫn phải cố gắng tỏ ra mạnh mẽ kiên cường.
Không phải đâu, đó là khi em biết nhìn nhận giá trị của bản thân mình, biết trân trọng những điều tốt đẹp xung quanh em. Xinh đẹp để yêu thương cuộc sống này. Mất đi một người đã từng rất quan trọng trong cuộc sống của ta không có nghĩa là cả thế giới này sẽ quay lưng lại với ta.
tumblr
Hãy sống có đam mê, yêu thích một môn nghệ thuật nào đó. Em sẽ thấy yêu đời trở lại. Đã qua rồi những ngày tháng thuộc về ký ức hạnh phúc, vui vẻ kia. Tình cảm chỉ là yếu tố tác động bên ngoài, bản thân em mới là điều quan trọng nhất. Nếu chính em không biết nâng niu bản thân mình thì ai sẽ yêu thương em đây?
Hãy mở cánh cửa kia ra đón nhận những điều mới mẻ cho riêng mình! Hãy để cho những người thực sự yêu thương em được bước vào!
"Gió thổi bên đời mây trắng bay
Nắng sớm, lộc non trong xuân mới
Em về điểm phấn tô son lại
Ngạo với nhân gian một nụ cười."
-Đoạn cảnh trường – Thái Can.
Mai Anh Nguyễn 

Thứ Tư, 23 tháng 3, 2016

Tri kỉ bạc tỷ cũng không mua được!

 Tình bạn chân thành quý giá hơn cả tình yêu. Vì nếu đù lòng thành, nó còn vĩnh cửu hơn cả tình yêu đôi lứa. Đó là người dù bạn có một bao tiền tỉ, hoặc mang trên mình vẻ đẹp tuyệt trần, cũng chẳng thể mua được. Cũng chẳng thể tìm ra người thứ hai hợp cạ với ta đến thế. Thế nên, tình bạn chân chính giữa người với người, chính là điều quý giá nhất. Thứ gì ta có thể thiếu, riêng tình tri kỉ anh em, mãi mãi không thể vắng bóng nếu ta muốn sống một cuộc sống thật ý nghĩa trong cuộc đời này.

Trong bảy tỉ người tồn tại trên quả đất này, chẳng ai giống ai. Chúng ta khác nhau về sở thích, thói quen, suy nghĩ, cá tính. Chúng ta khác nhau cả về những thứ ta đang sở hữu cũng như những thứ ta đã cho đi nhiều ít thế nào. Có người có được tình yêu viên mãn, có người có được mái ấm sum vầy, có người lại có được tiền tài sung túc. Được này mất kia – một quy luật thường lệ mà người ta vẫn hài lòng chấp nhận trong cuộc sống.
Thế nhưng, dù có đạt đến mức nào của đỉnh cao danh vọng, chúng ta vẫn cần phải có ít nhất một người bạn thân, bạn thân thật đúng nghĩa.
Là người dù chỉ trạc tuổi chúng ta thôi. Nhưng đôi lúc lại như người anh cả, lúc lại nhỏ bé như đứa em trong nhà, lúc lại tinh nghịch như độ tuổi bạn bè vốn có. Là người đưa ra những lời khuyên sáng suốt nhất khi ta rối lòng, nói những câu an ủi tuy khô khan những vẫn ấm áp nhất khi ta buồn bã, sẵn sàng hòa vào niềm vui to lớn nhất khi ta đạt đến thành công...
Là người mà khi mình có gấu, mình sẽ giảm bớt thời gian lại với "hắn" đi một chút. Nhưng khi mình chia tay gấu, "hắn" sẽ là người dành thời gian nhiều nhất để bên cạnh mình. Bày ra đủ mọi trò vui, mọi điều đáng buồn cười nhất trên đời để xua tan nỗi buồn ở hiện tại.
Là người khiến mình dù đang độc thân, vẫn cảm thấy cuộc đời tươi tắn đến lạ thường. Là người dù tin nhắn có la ó nhiều đến thế nào, nét mặt "hắn" nhìn mình khó coi ra sao, chê mình xấu thậm xấu tệ đến thế nào, cũng chẳng bao giờ bỏ rơi mình một mình. Qua bao gian lao vất vả, niềm vui nỗi buồn, cứ thế mà sát cánh bên mình, Không một chút so đo toan tính.
Là người dù chẳng có tí quan hệ máu mủ gì cả, vẫn cứ đối tốt với mình như người cùng một gia đình. Sắn sàng tư vấn tình cảm, sẵn sàng lắng nghe ý kiến, sẵn sàng cãi nhau, đùa nghịch cùng nhau, đoàn kết với nhau. Sẵn sàng tất cả, dù mọi chuyện có khó khăn đến thế nào.
Là người chúng ta nghĩ đến đầu tiên khi có tâm sự trong lòng, người thấu hiểu hết mọi điều thầm kín mà ta không thể nói với ai. Và là người giữ bí mật hết tất cả.
Đặc biệt, đó là người dù bạn có một bao tiền tỉ, hoặc mang trên mình vẻ đẹp tuyệt trần, cũng chẳng thể mua được. Cũng chẳng thể tìm ra người thứ hai hợp cạ với ta đến thế. Thế nên, tình bạn chân chính giữa người với người, chính là điều quý giá nhất. Thứ gì ta có thể thiếu, riêng tình tri kỉ anh em, mãi mãi không thể vắng bóng nếu ta muốn sống một cuộc sống thật ý nghĩa trong cuộc đời này.
Tình bạn chân thành quý giá hơn cả tình yêu. Vì nếu đù lòng thành, nó còn vĩnh cửu hơn cả tình yêu đôi lứa.
Bạn đã tìm ra tri kỉ của đời mình chưa?
Nếu đã tìm được rồi, chúc mừng bạn, đấy là điều tuyệt vời nhất đấy ^^
Bé Naly