Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2016

Gửi cậu, người thương tôi...

 Ra đi, có lẽ là điều tốt hơn cho cậu. Chàng trai, cảm ơn vì đã từng dõi theo tôi. Nhưng, cũng thật xin lỗi, tôi chỉ có thể đứng lại đây, không thể giữ cậu lại được. Tôi biết trái đất này rộng lớn lắm, lùi một bước, chần chừ một khắc cũng sẽ là biệt ly mãi mãi. Chàng trai, nếu mãi về sau tôi vẫn còn khiến cậu bận lòng, xin hãy cho tôi biết, tôi nhất định sẽ chạy đi tìm cậu. Còn nếu cậu tìm được hạnh phúc, tôi cũng sẽ an yên....


Cũng đã lâu tôi không thấy cậu nữa. Không biết phải nói sao lúc này, tôi thật ra cũng tham lam lắm, cũng muốn nhận được sự quan tâm của những người khác. Nhưng với cậu, tôi đồng thời cũng phải luôn tự nhủ với chính mình rằng: không nên, không thể giữ cậu lại. Thế nên, tôi chỉ có thể im lặng.
Chắc cậu nghĩ tôi vô tâm lắm. Tôi cũng chỉ biết thở dài, đành vậy. Mây của trời, thôi cứ để gió cuốn đi...
Nếu cậu đến vào một thời điểm khác, tôi tự hỏi, những suy nghĩ của tôi có khác chăng? Tôi có còn ngần ngại, có lo lắng, còn hoang mang, trốn chạy như lúc này? Tôi, chưa từng giữ được ai ở lại lâu bên mình. Người ta cứ đến, rồi đi, lúc nào cũng vội vã. Và tôi, sau tất cả, đều chỉ có thể thở dài rồi buông lơi.
Ra đi, có lẽ là điều tốt hơn cho cậu. Chàng trai, cảm ơn vì đã từng dõi theo tôi. Nhưng, cũng thật xin lỗi, tôi chỉ có thể đứng lại đây, không thể giữ cậu lại được. Tôi biết trái đất này rộng lớn lắm, lùi một bước, chần chừ một khắc cũng sẽ là biệt ly mãi mãi. Có lẽ, cậu cũng đã xoay lưng, bước sang một lối khác. Tôi ở lại đây, cũng không chắc rằng tương lai sau này tôi cứ hối tiếc vì đã từng bỏ lỡ cậu hay không. Thời gian rồi sẽ trả lời tôi.
Chàng trai, nếu mãi về sau tôi vẫn còn khiến cậu bận lòng, xin hãy cho tôi biết, tôi nhất định sẽ chạy đi tìm cậu. Còn nếu cậu tìm được hạnh phúc, tôi cũng sẽ an yên.
Mon

0 nhận xét:

Đăng nhận xét