(nhân ngày kỉ niệm một năm bên nhau và hằng hà sa số những ngày lẻ cầm cưa đưa đẩy)
Gửi vk yêu,
Tính ra vậy là cũng một năm rồi vk nhỉ ? Cũng qua hết một chuỗi đầy đủ ngày Valentine, sinh nhật, halloween, Noel và một vài ngày lễ quốc tế khác mình ở bên nhau. Ck thật vui vì bây giờ ck còn có thêm một ngày lễ nữa để đón mừng cùng vk, đó là ngày kỉ niệm không tên của chúng ta, cái ngày mà chỉ có chúng ta mừng vui, còn người ta vẫn lũ lượt đi làm, và đón những ngày quốc tế khác trên toàn thế giới.
Ck chẳng biết nói gì nhỉ ? Ck thấy tình yêu thật kì lạ, nó khiến một kẻ khô cằn trở nên biết cười đùa, nó biến một kẻ lầm lì cũng biết vì người khác mà nhường nhịn. Nó khiến một cái facebook lúc nào cũng stt sầu thảm trở nên tươi vui, và nó khiến một kẻ chỉ biết đa đoan học cách đặt niềm tin vào người khác. Cách đây một vài năm, bạn ck hỏi ck quen nhiều người thế thế ck có biết yêu chưa ? Ck lắc đâu bảo chưa, ck không chắc lắm tình yêu có định nghĩa như thế nào, mà sao quen ai, cũng đều có sự buồn, sự mất mát trong đấy, nghĩ lại ck cười mà như mếu máo, có phải yêu không ?

Rồi giờ vk biết không, nếu mà có ai hỏi lại ck câu hỏi đấy, chắc ck sẽ hét toáng lên và bảo rằng, có, tao biết yêu và tao đang yêu đây. Vì ngay bây giờ đây, ck cảm nhận tình yêu của mình khác lắm, nó không phải như kiểu nói yêu dăm ba ngày, gạ gẫm nhau vài ba hôm, nó thật lạ. Ck từng khóc khi âu lo, dựa vào vk khi ôm nhiều trăn trở, làm mặt xấu để vk cười vui, và đến ngay cả thở đây thôi cũng thấy tình cảm ấy chảy vào trong huyết quản, ấm áp lạ lùng. Thậm chí đến ngay cả khi ck đau lòng khi gặp khó khăn mà vk chưa bên cạnh, ck cũng buồn đấy, nhưng nỗi buồn ấy nó không bi thương như ngày trước, mà ck biết trong nỗi buồn còn có một niềm ngóng trông, một sự mạnh mẽ để vượt qua và mong đợi vk.
Có rất nhiều người nhìn vô, họ khen chúng ta dễ thương quá, nhưng để có được ngày hôm nay, thì họ cũng không ngờ chúng ta đã đi chơi với nhau bao nhiêu lần, thậm chí rất nhiều con phố nhớ mặt hai chúng ta và nhớ cả cái tên Mạnh Thủy khi chúng ta đi qua.Vk còn nhớ những lần chúng ta đi Đền Hùng....Công viên Văn Lang...Big C...Primax....Cầu Ếch...chứ? Quá nhiều kỉ niệm đẹp đúng không vk? Cứ thế, ck và vk đã đi qua hết những phố phường Việt Trì đầy đèn hoa, nhưng ngôi nhà cao tầng cứ thế mà lắng nghe lời cười đùa và trách móc của hai đứa, vậy mà đã đi qua cả một mùa nắng và mùa mưa...
.jpg)
Chúng ta cũng đã có những thăng trầm....những lúc cãi vã tưởng chừng như không thế giả thoát được.....tưởng chừng như đã buông tay...nhưng không....chính tình yêu của chúng ta.....đặc biệt là tình yêu của vk....đã níu kéo tình yêu ở lại.....có tranh cãi ...mới hiểu nhau thêm đúng không vk...và rồi giờ đây chúng ta đã nên duyên vk ck....cũng đã tròn 1 tháng từ ngày cưới rồi vk nhỉ.....ck thấy mình hạnh phúc lắm....hạnh phúc vì được yêu vk.....và được vk yêu....

Trong cuộc đời này, khó khăn nhất không phải là việc có tìm được người yêu xứng đáng về mọi mặt hay không vì ck nghĩ đó ít nhiều phụ thuộc vào sự may mắn. Cái hạnh phúc nhất đó là mình biết yêu người khác, và cũng được người đó đối đãi chân thành, hết lòng yêu thương. Chúng ta mất mát nhiều rồi, và đừng để mất nhau thêm nữa. Ck chả tốt đâu, cũng chẳng hoàn mĩ, xấu xa và đầy tật xấu, vậy hãy cùng ck đi thêm nữa đi, đoạn đường chúng ta sẽ không dừng ở một năm này, mà còn thêm nhiều ngày sau nữa. Bởi vì cuộc đời là hữu hạn, nên nếu còn yêu thương, thì hãy cứ nắm tay chặt mà đi, vì biết đâu ở tương lai, là một chuỗi ngày hạnh phúc khác, mà chúng ta cũng chưa từng mơ.
Kí tên,
Ck yêu.
cam dong tinh nguoi qua
Trả lờiXóa