Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2017

Tuổi xuân sai người, sai thời điểm...

"Em bước đến thế giới này để dạy anh cách yêu một người sao cho đúng, còn anh bước vào thế giới của em để nhắc nhở em rằng yêu một người thì cần phải có điểm dừng. Nếu không, em sẽ thảm hại lắm..."

Lúc mới bắt đầu chia tay, tôi cứ nghĩ bản thân mình yếu đuối đến vậy, yêu anh đến vậy, cả tin đến vậy, cả đời này dù có cách nào cũng chả thể gạt anh đi, ra khỏi tâm trí, khỏi trái tim, khỏi tầm mắt.
Cũng may. Sau chia tay, trong khi tôi không ngừng dằn vặt bản thân, rằng mình đã làm điều này không tốt, mình đã làm điều kia không đúng, đáng lẽ ra mình không nên... rồi cả những câu hỏi của mọi người xung quanh rằng: tại sao lại chia tay nhau, tại sao phải buồn vì một người đã bỏ rơi mình, tại sao phải vì anh mà trở nên ngốc nghếch đến vậy.

Tuổi xuân sai người, sai thời điểm...
Tôi vẫn chỉ biết lắc đầu rằng mọi lỗi lầm đều là do em sai nhiều quá. Cũng may, trong khi tôi như vậy thì anh lại gặp phải những vấn đề thường tình mà cuộc sống vẫn dội một cách ngẫu hứng theo tiếng nói của thiên hạ.
Learn More
À còn may hơn là anh nghĩ những vấn đề đó là do tôi làm mà ra, tôi đổ tiếng xấu cho anh, tôi nói xấu anh, tôi làm mọi thứ rối ren cả lên. Giống hệt như thác lũ đang dội ào ạt, mạnh mẽ rồi đột nhiên đóng băng lại. Tình cảm của tôi lúc đó, suy nghĩ của tôi lúc đó chả khác nào đứa ngốc. Trời ạ. Hơn một năm cảm xúc của tôi chả là cái thá gì khi anh nói anh hối hận. Đáng tiếc thật!
Tuổi xuân sai người, sai thời điểm...
Biết rằng, yêu nhau rồi chia tay nhau cũng là chuyện bình thường do duyên phận. Nhưng cách hành xử khác nhau lại cho ta thấy những con người khác nhau. Vậy nên ngay khoảnh khắc đó, tôi chỉ muốn nói với bản thân rằng:"cô gái ạ, em đã nhìn nhầm người rồi".Thật lòng mà nói, khi chưa nghe những câu nói đó, trong lòng tôi rất hối tiếc, rằng tại sao, một người tốt như vậy lại bỏ lỡ, tại sao anh đã yêu tôi như vậy tôi lại không biết giữ gìn, rằng tại sao khoảng thời gian đó tôi lại trở nên sai lầm thế. Nhưng... anh của ngày đó, dường như cũng chỉ là một vở diễn ảo ảnh.
Tuổi xuân sai người, sai thời điểm...
Cho đến khi bình thản lại thì đáng sợ, không phải là chia tay nhau, đáng sợ là sau khi chia tay nhau phải nhìn đối phương bằng ánh mắt của kẻ thù và rồi phải nghĩ rằng họ chả tốt đẹp như mình nghĩ. Anh muốn coi tôi là người dưng cũng đâu cần thiết phải làm tôi phải thấy hối hận đến vậy. Lúc yêu nhau thì chả cần lí do gì, chia tay nhau lại vô vàn, chi chít.
Ngày đó, tôi cứ nghĩ chỉ cần bản thân tốt hơn thì anh sẽ yêu tôi, nên tôi đã cố gắng thay đổi từng tí một, nhưng bây giờ thì khác, dù tôi có thay đổi thế nào đi nữa, thì cũng chả thể có kết cục như linh cảm từ lúc mới bắt đầu.
Anh của năm đó là một chàng trai tốt, Tôi của sau này cũng sẽ là một cô gái tốt. Dù có tốt đến thế nào cũng phải nỗ lực rất nhiều mới có thể tìm thấy nhau. Nhưng điều đó, đã không còn quan trọng.....